Bao con đường đi qua, em không thể nhớ hết, nhưng con đường nào có anh, em đều nhớ. Em luôn tự hỏi : có con đường nào anh nhớ đến em, con đường nào anh vui, con đường nào anh buồn, có con đường nào anh yêu thuơng, con đường nào anh lo lắng?
Đường Nắng là con đường em đi đến nhà sách cùng anh, cùng nhau mua đồ dung học tập. Và ngây ngô “cùng học tốt em nhé!^^” “ Dạ! hứa đó” .
Đường Kỷ Niệm là con đường em đến trường, con đường mát mẻ, nắng ấm vào những ngày thu và lanh buốt da khi nàng đông ghé đến. Kỉ niệm, hạnh phúc vì sẽ có anh khi em đến lớp. Buồn bã vì bây h em đi đến thì hình bóng và kỉ niệm bên anh bỗng ùa về. Con đường vắng anh!
Đường Ngại Ngùng là đường lần anh nắm lấy tay em khi rảo bước trên con đường ngắn ngủn ở sân bóng đá, trời bắt đầu mưa lâm râm (cảm động đấy!^^) ĩ.
Đường Ngỡ Ngàng là con đường khi em ngồi sau lưng bạn để để theo anh về nhà, đứng ngoài cửa nhìn cho bik ^^( sau lần chia tay vì đã hè, em buồn lặng lẽ khóc),đầu óc thì lo nhớ từng chi tiết để sau này bik đi lại anh có biết không? Em vẫn rất nhớ con đuờng ấy...
Đường Bối Rối là con đường đại sảnh NSG vào một ngày mưa chiều muộn em lạnh và giả vờ làm giá ko chơi chọi cầu , ngắm nhìn anh chơi em cuời lạnh buốt nhưng lòng ấm áp. Em có cảm giác lạ, hình như em ko ghét anh...
Đường Lãng Quên là con đường em đi học trường mới, đi lang thang, đi việc này việc kia của riêng mình. Mải mê mà bỏ quên anh trong nhà một ngày Valentine, mệt và đói. Con đường ấy chắc em và anh không khi nào quên và em cảm thấy mình vô tâm quá.(nhưng vẫn làm)^^
Đường Giận Hờn là con đường em giận dỗi và tủi thân khi thấy anh vô tâm và hờ hững. Em đã ngồi thật xa, không nói câu nào, những lúc như thế anh vẫn nói "anh tưởng anh đang đi buôn gỗ"...
Đường Nước Mắt là đường mà em về một mình khi anh đi. Khoảng cách không là gì nếu anh luôn nắm chặt tay em. Em khóc mà không biết mình khóc. Em hạnh phúc và em nhớ anh…
Đường Ước Mơ là con đường mà có lần anh và em nói về tương lai. Con đường mà hai đứa sẽ đi cùng trên đó, nắm tay nhau bước đi, cùng có chung những tinh túy hạnh phúc
Đường Chạy Trốn là con đường em không dám đi khi anh đi xa, em sợ em nhớ anh, lại khóc... Một lúc nào đó em vô tình lướt qua đám đông, thấy người ta bên nhau, nhớ và thương anh thật nhiều, "anh đi rồi anh lại về" và con đường ấy sẽ lại có 2 đứa...
Đường Chờ đợi là con đường em đang đi, có niềm tin, có tình yêu và thật nhiều nỗi nhớ... Em không biết rồi sẽ dài thế nào, nhưng em biết con đường ấy có anh, em tin anh và mong anh về......
Còn biết bao con đường nữa, biết bao con đường làm em nhớ đến anh, bao con đường khắc chạm trong tâm khảm của em những cảm xúc vui buồn, hạnh phúc... Em sẽ mãi nhớ và mãi yêu nó như em yêu anh vậy!